THƠ VỀ NGƯỜI PHỤ NỮ VIỆT NAM
Xưa nay các nghệ sĩ luôn có cảm hứng mãnh liệt trước cái Đep. Một ánh bình minh, khoảnh khắc chiều tàn hay một nụ cười của người con gái đẹp đều là ngọn nguồn cảm hứng của các thi nhân.
Thơ viết về người phụ nữ Việt Nam thường hay và xúc động. Bởi lẽ bản thân người phụ nữ Việt đã hội tụ những vẻ đẹp của thế gian. Họ đều là những viên kim cương, mà những khó khăn cuộc đời đã mài sắc để họ trở nên lấp lánh. Nữ sĩ Xuân Quỳnh đã có nhiều bài thơ viết về người phụ nữ vừa bình dị vừa tin yêu vừa da diết khắc khoải trong hạnh phúc đời thường. Bao năm tháng đã qua, những vần thơ của chị vẫn sống mãi trong lòng người đọc yêu thơ. Những ngày tháng 3, trong không khí mừng ngày Quốc tế phụ nữ, câu thơ của chị chợt vọng về tha thiết trong tôi. Khi thi là giọng đùa vui dí dỏm, đùa vui đó mà vẫn không quên nhắc đến vai trò, thiên chức giữ lửa trong mỗi ngôi nhà của người phụ nữ:
Anh thân yêu, người vĩ đại của em
Anh là mặt trời, em chỉ là hạt muối,
Một chút mặn giữa đại dương vời vợi
Loài rong rêu ai biết tới bao giờ
Em chỉ là ngọn cỏ dưới chân qua
Là hạt bụi vô tình trên áo
Nhưng nếu sáng nay em chẳng đong được gạo
Chắc chắn buổi chiều anh không có cơm ăn
(Thơ vui về phái yếu –Xuân Quỳnh)
Khi thì là lời tâm sự thiết tha về mẹ với người chồng để thấy tấm lòng hiếu hạnh dâu con:
Phải đâu mẹ của riêng anh
Mẹ là mẹ của chúng mình đấy thôi
Mẹ tuy không đẻ không nuôi
Mà em ơn mẹ suốt đời chưa xong
( Mẹ của anh –Xuân Quỳnh)
Khi lại mãnh liệt, đắm say trong tình yêu:
Em trở về đúng nghĩa trái tim em
Là máu thịt đời thường ai chẳng có
Cũng ngừng đập lúc cuộc đời không còn nữa
Nhưng biết yêu anh cả khi chết đi rồi
(Tự hát –Xuân Quỳnh)
Giữa bộn bề cuộc sống, đôi khi ta để lòng mình bị cuốn đi trăm ngả mưu sinh. Những ngày tháng 3 dịu ngọt, những câu thơ thiết tha chứa đựng nhiều cung bậc cảm xúc của các nhà thơ lại kéo ta chậm lại. Chậm lại để chiêm nghiệm cuộc sống. Chậm lại để nhận ra giá trị của chính ta. Chậm lại để lắng nghe, thấu hiểu và yêu thương nhiều hơn!
CĐKAN