NGƯỜI XA VỜI TỰA TRĂNG CUỐI TRỜI XA
Em trở về... con phố vắng đơn côi
Chân mỏi mệt đôi vai thêm rời rã
Phố không anh... những ánh đèn tơi tả
Hoa sữa rơi đầy... dường cũng bớt nồng say.
Em trở về... bàn tay nắm bàn tay
Đâu còn nữa hơi ấm ngày nông nổi
Ngọn heo may vẫn thầm thì trên lối
Cơn gió mùa vàng vội chiếm tim em...
Em trở về... phố chìm đắm trong đêm
Mưa hiu hắt cho cho lòng thêm hiu quạnh
Những yêu thương sao chia lìa chóng vánh
Chỉ còn em... đêm lặng ngắm trăng buồn.
Em trở về... nỗi nhớ cũng dài hơn
Sương giăng lạnh ánh đèn thêm vàng úa
Câu yêu thương ngày nao anh đã hứa
Cũng xa vời... tựa trăng cuối trời xa...