NGƯỢC GIÓ
Em ngược đường, ngược nắng để yêu anh
Ngược giấc mơ của một thời nông nổi
Ngày ấy anh bước ngược chiều gió thổi
Nhưng yêu anh, em ngược cả lòng mình…
Em chưa từng trách, bởi vì em tin
Khi mang yêu thương thả ngược chiều gió
Anh hẳn cũng có đôi lần còn nhớ
Những hẹn thề vương lại nơi đáy tim.
Em đứng nhìn và chỉ biết lặng im
Anh ngược chiều thương đi trong ngày gió
Để lại sau lưng một tình yêu nhỏ
"Ngược lòng mình, hay ngược lối thương yêu?
Em trở về con đường nhỏ liêu xiêu
Gửi trọn mùa thương xưa nơi ngõ vắng
Ngược lòng mình yêu anh trong thầm lặng
Đợi một mai anh ngược lối quay về.