Em đi rồi...anh buồn chút nào không?!
Có nuối tiếc những ân tình một thuở
Phút ấm nồng bên nhau còn thương nhớ
Hay vội vàng xóa tàn tích về em.
Em đi rồi … anh nơi đó bình yên
Hẳn có lẽ ấm êm bên người mới
Ký ức xưa chắc đã quên thật vội
Quên tấm chân tình em từng gửi trao.
Em đi rồi … chiều đông ấy hư hao
Nghe trái tim cứ thét gào nức nở
Lý trí bảo buông đi đừng đau khổ
Anh bên ai rồi, thương xót gì em...!
Khóc thật nhiều để rồi học cách quên
Quên đi anh … người em thương tha thiết
Quên bóng hình em từng yêu cùng kiệt
Tình cạn rồi … ghì níu đắng cay thêm.
Luôn mong rằng anh hạnh phúc ấm êm
Và bình an vạn nẻo đường phía trước
Em sẽ tự chữa lành bao vết xước
Ru trái tim dần ấm áp dịu dàng.
Ta sau này xuôi ngược giữa nhân gian
Quay lưng bước … là đành lòng bỏ lỡ
Cả đời này chẳng còn đâu gặp gỡ
Mãi xa rồi … Anh buồn chút nào không?!