HAI NGƯỜI LÍNH
(Cảm tác trước tấm ảnh chụp hành động cao đẹp của một chiến sĩ Quân giải phóng sau trận chiến)
Trong trận chiến, tôi và anh đối địch
Giữa đạn bom giành lấy sự sống còn
Cầm cây súng, ta không cùng mục đích
Dù hai người, đều con của nước non.
Và cùng có người mẹ già mòn mỏi
Đợi tin con tan trận sẽ trở về.
Còn thêm nữa bóng hình người vợ trẻ
Vẫn đêm ngày, chung thủy ở chốn quê.
Khi lằn ranh sự sống chết liền kề
Ai nằm lại giữa chiến trường oan nghiệt.
Ai thắng ai thua, ai hơn ai thiệt
Ai khóc, ai cười, ai biết, ai hay?
Anh thấy không, bao đồng đội tôi đây
Đã ngã xuống, trong trận này rồi đấy
Khi bom nổ, đạn bay, pháo dậy
Máu đổ rồi, ta lấy lại được không?
Nhìn thấy anh bị thương giữa cánh đồng
Tôi chợt nghĩ về một ngày xa lắm
Nếu anh chết giữa chiến trường xa vắng
Gia đình anh, chắc chắn sẽ rất buồn.
Vì chúng ta đều là những người con
Bước chân đi vẫn hẹn ngày trở lại
Nếu anh phải nằm ở nơi này mãi
Có bao người sẽ còn nhớ đến anh?
Thì thôi nay, dù gương vỡ chẳng lành
Tôi vẫn gắng dành cho anh miếng nước,
Bởi số phận có ai nào biết được
Sự sống còn, ranh giới rất mong manh.
Để sau này khi kết thúc chiến tranh
Biết đâu ta sẽ là hai người bạn,
Quên quá khứ, hướng ngày mai tươi sáng
Dù bây giờ, lý tưởng có khác nhau.
Tác giả : Vi Thức