CẦN LẮM NHỮNG BAO DUNG
Biển chiều nay có lặng sóng không anh?
Sao em thấy lòng bình yên đến thế
Có nhiều lúc chợt nhẹ nhàng như thể
Mê đắm này, cần lắm những bao dung!!!
Sóng ngoài xa khao khát đến khôn cùng
Phút lặng lẽ ôm vào lòng cát trắng
Biển dịu êm rì rào ngàn sâu lắng
Trăng tròn vành, soi lóng lánh sao xa.
Sau tất cả những lặng lẽ, thứ tha
Có phải lúc cần thật thà, yếu đuối!?
Yêu như thể phút giây này sau cuối
Tuổi xanh nào quay lại nữa đâu anh!
Em ước mình như sương sớm long lanh
Ru cỏ biếc, làm xanh mùa xuân mới
Được cùng anh bước qua thời nông nổi
Nơi cuối đường anh vẫn viết tương lai.
Muốn cùng anh về biển đón ban mai
Tay nắm chặt cùng nhau về chung bước
Không toan tính thiệt - hơn hay mất - được
Bởi cuộc đời cần lắm những bao dung...!