Xa rồi những tháng mưa ngâu, xa cả cái nắng oi ả mùa hạ, tháng mười mùa thu long lanh, nhè nhẹ. Thu nồng nàn, e ấp trong màu hoa cúc rối, thâu góp lại cho đời những yêu thương.
Tháng 10, tháng thật đặc biệt. Tháng khởi đầu của chuỗi “ngày dụi vào đêm, vừa nhạt nắng đã loang thềm ướt trăng”. Ngày đi nhanh, tối đến nhanh. Trong ta cảm thấy chợt thêm bao hoài niệm về con người, về cuộc sống… Những bước đi vội vã của cuộc đời, dường như đâu đó trong mỗi bước mưu sinh một ngày trên đường dài của ai đó bỗng gấp gáp hơn. Những gánh hàng kĩu kịt mỗi đêm như nặng hơn vì đêm tối bắt đầu dày lên. Nhưng thấp thoáng trong chiếc nón lá, hay là chiếc khăn nhỏ vấn trên đầu là cái miệng vẫn nở một nụ cười thật tươi như để cảm tạ chút se sắt cuối thu mang lại, cảm tạ cái không gian sống của những ngày cuối thu.
Tháng 10 về cũng là cuối mùa của hoa sữa. Vòng đời hoa sữa sẽ “ngậm hương”, giữ sức, hứa hẹn một mùa hoa xinh khác. Nhưng đâu nhanh đến thế, hoa vẫn còn lưu luyến tháng 10 lắm, hương nó vẫn còn đủ độ nồng nàn khiến cho bao trái tim phải bồi hồi, xao xuyến, nhớ nhung nếu phải chia xa. Có những chiếc lá cũng dần vàng. Có chiếc đã chao nghiêng theo cơn gió. Có cánh hoa cũng bắt đầu chia tay cụm hoa nhưng vẫn nhắn gửi những cánh khác cháy hết mình cho một ngày cuối mùa với những thương yêu, để cho những cặp tình nhân ấm áp, tay trong tay tình tứ bên con đường thơm nồng hoa sữa, để biết rằng hoa vẫn mãi bên mối tình trắng trong.
Những ngày tháng 10 có thêm chút gió, thêm cái se lạnh của khí trời. Những cơn gió phóng túng vặn mình trên thành phố rộng, lướt trên những tầng cây, luồn vào từng con phố nhỏ.
Cuộc sống luôn vội vã trôi đi với những lo toan thường nhật, nhưng hãy để chút góc khuất của lòng mình trải nghiệm cùng những tinh túy của tạo hóa, của đất trời, bạn sẽ thấy cuộc sống này thật nhẹ nhàng và bình yên biết bao nhiêu./