...một chiều bên cửa sổ, em ngỡ ngàng nghe bước chân mùa thu về Với em có lẽ rồi mùa thu sẽ trôi qua cùng những kỉ niệm của mùa thu dĩ vãng...Chúng ta giờ ở quá xa nhau và tình yêu chỉ còn là hoài vọng...
...đôi lúc em băn khoăn tự hỏi về những điều vô lí trong tình yêu??? nhưng chưa tìm được câu trả lời thì chúng ta chia tay_ lặng lẽ như đốm lửa tàn vì không đủ sức bùng lên, vì tình yêu của chúng ta mong manh như những giọt nước mắt của Thỏ Ngọc, không đủ làm một chiếc cầu nối liền bầu trời và mặt đất, làm một cuộc trở về...
...anh đi xa, chúng mình không còn đi chung một con đường...cuộc sống vẫn đi mãi hành trình của nó...em và anh, mỗi chúng ta đi theo những con đường khác nhau và không có nhau...